Nhà bị phá trong uất ức, chính quyền bao che, báo đài lặng thinh

Thứ Bảy, 26 tháng 5, 2012

Cả nước hiện nay có biết bao người dân bị Chính quyền đuổi khỏi nhà mà người dân đã đổ bao mồ hôi nước mắt mới có được, trước các quyết định cưỡng chế phi nhân tính? Báo Lề Dân đăng ra đây 1 trường hợp cụ thể:

Minh họa
Dưới đây là Đơn Tố Cáo


CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
      
ĐƠN TỐ CÁO
(Lần 10)


                Kính gửi: ..........................................................................................


Tên tôi là: Vũ Văn Triệu, 63 tuổi, Nghề nghiệp: Thương binh hạng 3/4

Hộ khẩu thường trú và nơi ở hiện nay: Thôn Thiệu Mỹ, xã Vĩnh Lập, huyện Thanh Hà, tỉnh Hải Dương.

Là thương binh chống Mỹ, tỷ lệ thương tật 51%, bị cụt 1 chân, là trụ cột trong gia đình có em trai bị bệnh bẩm sinh câm điếc, con trai bị tàn tật của chất độc màu da cam do cơ thể tôi để lại, vợ hết tuổi lao động lại luôn ốm yếu và đang nuôi mẹ già gần 100 tuổi.

Tôi có thửa ruộng diện tích 1403m2 (đất chia 721), được cấp quyền sử dụng 50 năm (chuyển đổi cây trồng).

Năm 1994, tôi xây dựng nhà cấp 4 với diện tích 26m2, đến năm 2010, do ngôi nhà xuống cấp, không đảm bảo an sinh trong cuộc sống, tôi xây lại bằng ngôi nhà kiên cố với kiến trúc khép kín có diện tích 121,8m2.

Ngày 17/9/2010, ông Nguyễn Văn Tranh - Chủ tịch UBND xã Vĩnh Lập đã ký quyết định cưỡng chế phá dỡ nhà số 18/QĐ-CC, đây là quyết định vi phạm pháp luật về thẩm quyền. Gia đình tôi đã khiếu nại, buộc UBND xã Vĩnh Lập phải ra quyết định huỷ bỏ quyết định này.

Ngày 21/10/2010, Chủ tịch UBND huyện Thanh Hà đã ra quyết định kiên quyết cưỡng chế phá dỡ nhà tôi.

Ngày 8/11/2010, Chủ tịch UBND huyện Thanh Hà, Chủ tịch UBND xã Vĩnh Lập đã tổ chức cưỡng chế phá dỡ nhà tôi, bỏ qua ý kiến của các tổ chức chính trị, chính trị xã hội trong thôn như Chính quyền thôn, Mặt trận tổ quốc thôn, Hội cựu chiến binh, Hội phụ nữ, Hội nông dân, Hội người cao tuổi trong thôn và ý kiến của dòng họ Vũ, cao hơn nữa là ý kiến của Văn phòng Chính phủ.

Ông Nguyễn Ngọc Loãn, phó chủ tịch UBND huyện Thanh Hà tổ chức phá dỡ, huy động toàn bộ lực lương các ban ngành xã, huyện, cùng với sự tham gia của lực lượng công an, bộ đội chính quy và máy móc thiết bị phá dỡ như máy xúc, máy đào, máy khoan cắt bê tông. Trong khi đó tôi không có mặt ở nhà, tôi đang phải cấp cứu tại Bệnh viện quân y 7 - Tp Hải Dương. Ở nhà chỉ có mẹ tôi, 98 tuổi, không tự phục vụ được và con trai tôi nhiễm chất độc màu da cam đang phục vụ bà.

Ông Nguyễn Ngọc Loãn cho người bế mẹ tôi ra giam tại đình Thiệu để quản thúc, cử 4 người canh giữ. Mẹ tôi hoảng sợ quá đã thiếp đi trong đình làng và được ông Sao (nhân viên y tế) chăm sóc. Đến nay, mẹ tôi vẫn hoảng loạn, mất trí nhớ, lúc tỉnh, lúc mơ.

Tài sản của tôi, ông Loãn cho người mang về trụ sở UBND xã quản lý. Khi tôi ra viện, đến xin lại, nhưng chiếc tivi Panasonic 29in bị bật nắp sau khoảng 1-1,5cm, hư hỏng và chiếc xe đạp điện bị mất bình điện (trước khi tổ chức cưỡng chế, 2 tài sản này, tôi vẫn sử dụng bình thường). Đến nay UBND xã Vĩnh Lập vẫn quản lý 2 tài sản đó. Tôi đã nhiều lần đề nghị UBND xã, huyện giải quyết bồi thường hoặc trả lại tài sản nguyên vẹn đảm bảo sử dụng được nhưng đến nay đã gần 2 năm vẫn chưa được giải quyết.

Căn nhà của tôi có diện tích là 121,8m2, khép kín, mái bằng là thành quả của cả cuộc đời lao động cống hiến của vợ chồng tôi và tiết kiệm từ tiền trợ cấp xương máu nhiều năm góp lại, là chỗ che nắng mưa duy nhất cho 3 mảnh đời già nua, ốm đau, thương tật thì bị phá vỡ tan tành thành một đống phế thải khổng lồ như thời kỳ chiến tranh bom địch bắn phá.

Căn nhà của tôi bị cưỡng chế với lý do vi phạm quyết định 1654 của UBND tỉnh Hải Dương ban hành ngày 03/5/2007, là người dân chúng tôi có biết quyết định 1654 là thế nào đâu, không được nghe ai nói và phổ biến bao giờ.

Trong khi đó ở xã Vĩnh Lập có rất nhiều hộ vi phạm như gia đình tôi (94 hộ vi phạm quyết định 1654 đã được HĐND xã thông qua), không kể những hộ được người thân bao che dấu diếm, trong số đó có những hộ là cán bộ, là đảng viên. Tại sao những hộ này không bị cưỡng chế phá dỡ mà chỉ có gia đình chính sách như tôi bị cưỡng chế phá dỡ (Tôi cụt chân nhiễm chất độc màu da cam, con tôi nhiễm chất độc màu da cam do bố truyền sang làm bị liệt và teo cơ chân trái, mẹ tôi già gần trăm tuổi, vợ tôi ốm yếu hết tuổi lao động). Ông Loãn còn nói là phải phá dỡ trước để làm gương cho các hộ khác. Thật là không công bằng.

Tôi viết đơn này kính mong Chính quyền Trung ương và địa phương, các cơ quan ngôn luận, các đài phát thanh, đài truyền hình, các tổ chức chính trị, chính trị xã hội từ Trung ương đến địa phương giúp đỡ tôi tìm công bằng, công lý trong xã hội này.

Tôi xin chân thành cảm ơn!


Các giấy tờ kèm theo:

- Ý kiến của Văn phòng Chính phủ


- Ý kiến của các tổ chức chính trị xã hội thôn


- Đơn của dòng họ Vũ tộc


- Giấy ra viện của ông Triệu


- Đơn của 14 hộ cùng bị xử phạt


Vĩnh Lập, ngày 02 tháng 5 năm 2012
NGƯỜI TỐ CÁO





Vũ Văn Triệu

Vũ Văn Triệu - Thôn Thiệu Mỹ- Xã Vĩnh Lập - Huyện Thanh Hà - Tỉnh Hải Dương.
ĐT: 0320.36582289



0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Báo Lề Dân © 2011 | Designed by RumahDijual, in collaboration with Online Casino, Uncharted 3 and MW3 Forum